OWNDAYS MEETS vol. 06 Ryu KoshinoFormer member of Takarazuka Revue

Được người hâm mộ của cô ấy yêu mến, vị khách thứ 6 của OWNDAYS MEETSRyu Koshino là một cựu diễn viên với nhóm nhạc kịchnữ Takarazuka Revue nơi mà cô ấy là ngôi sao của Đoàn Kịch Ánh Trăng và đảm nhận vai-của-nam. Cô ấy rời Takarazuka Revue vào tháng Mười năm 2013, và chúng tôi đã gặp lại cựu “Takarasienne” để hỏi cô ấy về hành trình của mình cho đến hiện tại và con đường phía trước.

Ryu Koshino

Ryu Koshino

Former member of Takarazuka Revue

Cựu nữ diễn viên với đoàn kịch rạp hát Takarazuka Revue, đảm nhận vai đàn ông như là ngôi sao của Đoàn Kịch Ánh Trăng
1993: Gia nhập Takazuka Revue mùa thứ 79 đóng vai nam và xuất hiện lần đầu trong Đoàn Kịch Ánh Trăng trong vở “Những chàng trai Broadway”
1994: Được phân công vào Đoàn Kịch Ánh Trăng (nơi mà cô ấy diễn cho đến khi nghỉ hưu)
1999: Được chọn như là thành viên tuyển chọn để xuất hiện trong những buổi biểu diễn ở Bắc Kinh và Thượng Hải
2008: Được bầu chọn là người lãnh đạo đoàn kịch trẻ nhất từ trước đến nay trong lịch sử của Takarazuka Revue ở độ tuổi 35, tiếp nhận công việc sau khi Aya Izumo nghỉ hưu
Tiếp tục dẫn dắt 80 thành viên của Đoàn Kịch Ánh Trăng đến những buổi biểu diễn đầy thành công
Tháng Mười năm 2013: Rút Takarazuka Revue sau buổi trình diễn cuối cùng của những buổi diễn ở Tokyo và bắt đầu sự nghiệp của riêng cô ấy, biểu diễn như là Ryu Koshino
Tháng ba năm 2014: Biểu diễn đơn ca quốc ca của Nhật Bản và Thụy Điển tại lễ khai mạc ở một sự kiện đánh dấu mối quan hệ ngoại giao 150 năm giữa hai nước
Tháng Tư 2014: Biểu diễn đơn ca quốc ca ở trận chung kết của Giải Bóng Chuyền Ngoại Hạng Anh

Bạn đã rời Takarazuka Revue vào tháng Mười năm ngoái, và khi nhìn lại, nơi nào là dành cho bạn?

Ừm, cuộc thi tuyển cho vở Romeo và Juliet năm 2012, tôi đã thành công giành được vai Chúa tể Capulet, vai mà tôi luôn muốn thể hiện. Đặt hết mọi thứ tôi có vào cách thể hiện nhân vật đó mang đến cho tôi một cảm giác cực kỳ thỏa mãn và khiến cho tôi cảm giác đã đến lúc trao lại gậy chỉ huy cho thế hệ tiếp theo.

Takarazuka có sự hòa hợp giữa người hâm mộ, nhân viên, và mọi người tham gia vào màn trình diễn, một gia đình ấm áp, tôi đoán vậy. Vì vậy bất cứ khi nào tôi trình diễn đó là những gì tôi cảm nhận được và nó làm cho tôi thực sự hạnh phúc.
Takarazuka Revue chúc mừng lễ kỷ niệm lần thứ 100 năm ngoái và buổi lễ mà tôi đã tham dự vào ngày ấynhắc lại cho tôi môi trường tôi đã làm việc tuyệt vời như thế nào.

Làm thế nào bạn bắt đầu gia nhập Takarazuka?

Tôi được sinh ra ở Niigata và bắt đầu học múa ba lê ở đó từ khi còn nhỏ. Giáo viên của tôi đã giới thiệu Takarakuza, và đó là cách mà tôi bắt đầu tham gia. Lúc đó, dù vậy, tôi cảm thấy mình sẽ hạnh phúc chỉ với việc nhảy nhót, và khi tôi thật sự dở trong việc nói trước đám đông tôi không còn thích thú gì với việc gia nhập Takarazuka.
Nhưng trong khoảng thời gian đó tôi bắt đầu suy nghĩ rằng tôi không thể múa ba lê trong suốt khoảng đời còn lại của mình và đang tự hỏi rằng tôi nên làm gì trong tương lai, nên khi tôi nghe về Takarazuka tôi đã quyết định thi tuyển vào đó.
Tôi bắt đầu học những bài học phát âm để đạt được những kỹ năng cho cuộc thi, nhưng giáo viên của tôi đã chỉ ra rằng tôi thiêu động lực.Tôi được bảo là tôi sẽ không bao giờ đậu cuộc thi với thái độ đó, và điều đó khiến cho tôi quyết định tôi cần phải nỗ lực nghiêm túc. May mắn thay tôi đã đậu vòng thi tuyển.

Bạn đã học được những gì ở Trường Takarazuka?

Ở trường chúng tôi luyện tập cả ngày từ sáng đến tối để chuẩn bị cho buổi biểu diễn.
Chúng tôi chỉ tập trung vào những lớp luyện tập múa ba lê, nhảy múa, điệu nhảy của người Nhật, biểu diễn, phát âm, tiệc trà, đánh đàn, và nhạc cụ truyền thống Nhật Bản koto và shasmisen.
Bởi vìvới những phong tục mang phong cách-Nhật Bản truyền thống và những thứ tương tự vậy, những bước đi của bạn phải thật tao nhã để trình diễn nên chúng tôi đã học những nguyên tắc cơ bản cần thiết cho buổi trình diễn của chúng tôi.

Tôi thường nghe mọi người nói là đó là một thế giới khắc nghiệt để tồn tại, nhưng tôi không hy vọng nó sẽ dễ dàng hơn và tôi tận hưởng nó vì tôi có thể trải nghiệm niềm vui làm công việc mà tôi yêu thích. Đối với tôi đó cũng là niềm hạnh phúc vì tôi không cần phải “chăm chỉ” hay viết ra bất kỳ cái gì cả [cười].

Bạn đóng vai nam ở Takarazuka và thậm chí bắt đầu như là một ngôi sao của Đoàn Kịch Ánh Trăng, phải không?

Vâng, tôi thật sự vui khi được đóng vai nam.
Đóng vai một người đàn ông trong vở kịch thỏa mãn hoàn toàn những người phụ nữ chỉ có thể ở trong thế giới của Takarazuka, ý tôi là mọi thứ tập hợp lại với nhau nhờ vào sự độc đáo của Takarazuka, dù là trang phục hay trang điểm. Nên đó là một cảm giác cực kỳ đặc biệt khi tôi biểu diễn nó.

Theo như việc trở thành ngôi sao của đoàn kịch, những ngôi sao tuyệt vời đến trước tôi và từ người mà tôi học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm, và tôi chưa từng nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một ngôi sao nên lúc đầu tôi khá là lưỡng lự. Nhưng người luyện giọng cho buổi biểu diễn nói với tôi rằng tôi nên tiếp cận nó như thể tôi là thủ lĩnh của câu lạc bộ bóng chuyền của trường vậy, và nó thật sự khiến tôi thoải mái hơn.
Tôi cảm giác thực sự là việc tôi có thể biểu diễn vai này là nhờ vào sự giúp đỡ của tất cả mọi người xung quanh tôi.

Có bất kỳ buổi biểu diễn nào đặc biệt ấn tượng với bạn không?

Tôi thật sự thích tất cả buổi biểu diễn, nhưng buổi diễn đầu tiên của tôi cùng với 40 người khác tham gia vào nhóm cùng lúc như tôi là một trong những kỷ niệm đặc biệt nhất.
Buổi diễn đầu tiên là lần duy nhất tất cả mọi người tham gia vào nhóm cùng trong một khoảng thời gian có cơ hội biểu diễn cùng nhau, và tôi thật sự nhớ chúng da diết vì tôi đã biểu diễn cùng với những người mà tôi cùng chung sống, luyện tập, và đổ máu, mồ hôi và những giọt nước mắt trong hai năm ở trường âm nhạc.
Tôi sẽ không bao giờ quên cảm giác biểu diễn lần đầu tiên, và tôi sẽ không bao giờ quên sự chiêm nghiệm ra rằng tôi sẽ xuất hiện trong những buổi biểu diễn lớn mỗi ngày.

“Sự khởi đầu cuộc hành trình trên con đường mới”

Bạn muốn đảm nhận loại thử thách nào trong tương lai?

Tôi thật sự bây giờ đang bắt đầu từ những thứ hỗn độn. Đã nửa năm trôi qua kể từ khi tôi rời khỏi Takarazuka sau 21 năm ở đó, và lúc đầu tôi hoàn toàn phấn khích khi được làm mới bản thân, nhưng sau đó chỉ ba ngày tôi bắt đầu có những nghi ngờ về tương lai của mình [cười].

Tôi không có bất kỳ suy nghĩ gì về thế giới bên ngoài Takarazuka và tôi đã thực sự đấu tranh vì tôi không biết tôi nên tiếp cận công việc như thế nào. Nhưng mọi người xung quanh tôi đã đề nghị giúp đỡ và tôi vui vẻ chấp nhận, và con đường phía trước mở ra từng chút một. Đã một năm trôi qua, nhưng cùng lúc ấy tôi cảm giác chỉ mới có nửa năm trôi qua thôi vì từng ngày mỗi ngày đều thú vị và tôi đã làm được rất nhiều thứ.
Năm nay sẽ danh đểcảm nhậnvà quan sát mọi thứ diễn ra như thế nào. Một lần khi tôi ở Takarazuka tôi có cơ hội làm một vài công việc tường thuật, và vì nó có rất nhiều thử thách hơn tôi nghĩ, tôi thực sự bắt đầu hứng thú với nó.

Tôi bắt đầu thích thú với việc truyền tải điều gì đó chỉ sử dụng ngôn từ và quyết định rằng tôi muốn thử sức mình trong lĩnh vực này. Ước mơ của tôi là truyền tải điều gì đó chỉ sử dụng giọng nói của mình, làm việc cùng với giọng nói của mình.Phỏng vấn : Tháng 4 năm 2014

Guest Select Graph Belle

  • Graph Belle/OE1333

Mắt kính trông chúng có một cái nhìn thông thái, phải không. Tôi thường đeo những cặp kính đen hoặc nâu nhưng kể từ khi tôi muốn cho mọi người thấy con người mới của mình lúc đó tôi đã chọn màu đỏ. Tôi chưa từng đeo kính gọng mỏng thực sự hay bất kỳ cái kính nào như vậy, nhưng những cái kính này rất sáng và thoải mái khi đeo. Tôi thường đeo những gọng kính dày, những loại hợp với nam hơn, nên tôi thực sự muốn thử đeo những gọng kính mỏng, nữ tính hơn, và trông chúng rất đẹp. Thật tuyệt khi có thể thay đổi màu sắc và thiết kế của gọng kính dựa vào tâm trạng của bạn.

P/No.
OE1333
Màu
C3 Matte Red
TOP

TOP